Chương 58: ĐỪNG TÒ MÒ NHỮNG ĐIỀU KHÔNG NÊN TÒ MÒ

 

Đừng tra xét việc Chúa

 

- Con ơi! Đừng bao giờ dám tranh luận về những vấn đề siêu việt là lý đoán nhiệm mầu của Thiên Chúa: tại sao người nầy bị ruồng rẫy, người khác lại được ân sủng dư dật? Tại sao người nọ bị cực khổ, người kia lại được may mắn?

       Những điều đó vượt tầm trí nhân loại. Chả biện pháp nào, chả lý luận nào thăm dò được lý đoán của Thiên Chúa.

 

       Vậy khi thù địch con nêu vấn đề hay lúc người ta tò mò chất vấn con, con hãy trả lời họ bằng câu này của tiên tri Đavit: “Lạy Chúa! Chúa rất công minh và lý đoán Chúa vô cùng chính trực”.

 

Hoặc câu: “Lý đoán Chúa chân thực và minh bạch”.

 

       Lý đoán Cha chỉ đáng sợ chứ không nên tranh luận, vì lý trí nhân loại không thể hiểu thấu được.

 

Đừng tranh luận về công đức các Thánh

 

Con đừng tra vấn, đừng tranh luận về công đức các Thánh: vị nào thánh thiện hơn, vị nào cao hơn trên nước Trời?

 

       Tò mò thế chỉ sinh cãi lẫy và tranh luận vô ích, làm mồi cho tính kiêu ngạo và hư vinh. Như thế chỉ tổ sinh ghen tương, bất bình: vì người này muốn tâng vị

 

này lên, người khác lại muốn tôn vị khác.

 

       Cố chấp tra vấn và thăm dò những vấn đề như thế không mang lại ích lợi gì mà còn làm mất lòng các Thánh, vì Cha không phải là một Thiên Chúa tranh chấp, nhưng là Thiên Chúa an hòa, một thứ an hòa có nền tảng ở tinh thần khiêm tốn thực tế chứ không ở óc tự tôn.

 

       Chỉ có thứ đạo đức ủy mị mới làm con người ta tôn sùng Thánh này hơn Thánh khác: thứ đạo đức ấy do người ta hơn là bởi Chúa.

 

       Chính Cha đã tác tạo nên mọi Thánh: Cha ban ơn, ban phần vinh quang. Cha biết rõ công nghiệp của từng vị, Cha đã ban ơn chúc phúc cho họ ngay

từ đầu.

 

       Trong tiềm thức Cha, Cha đã biết những người Cha yêu từ trước mọi đời. Cha đã chọn họ giữa người đời chứ không phải họ chọn Cha trước.

       Cha đã ban ơn thiên triệu, đã nhân từ dẫn dắt họ và cho cám dỗ để thử thách họ.

 

       Cha đã ban dư thừa ơn quí lạ; đã cho họ ơn bền vững. Cha đã thưởng đức nhẫn nhục họ.

 

       Cha biết người đầu cũng như người cuối và Cha ôm ấp hết thảy trong một tình yêu vô hạn.

 

       Chính Cha, Cha phải được chúc vinh giữa các Thánh của Cha, Cha phải được ca tụng hơn hết và tôn trọng trong từng vị Thánh. Vì Cha đã tôn dương vinh hiển họ, Cha đã tiền định cho họ nên thánh mặc dầu họ không có công gì trước.

       Người nhỏ nhất trong các con cái Cha, cũng chẳng thua gì người lớn nhất. Lớn hay nhỏ cũng đều do tay Thiên Chúa tác thành nên cả.

       Và ai khinh thường các Thánh của Cha, là khinh thường Cha, và tất cả mọi công dân nước Trời.

 

       Dây bác ái đã kết hợp họ nên một: họ chỉ có một cảm tình, một ý chí. Và họ yêu nhau hết thảy như một.

 

       Và, mầu nhiệm diệu huyền hơn! Họ mến Cha, mến Cha hơn bản thân họ và hơn cả công nghiệp họ.

 

       Vì, vượt hẳn ra ngoài bản ngã và trên tự ái, hết thảy họ chỉ biết có mến Cha và nhàn hưởng an vui trong Cha.

 

       Không gì có thể đổi lòng hay cấm đoán họ, vì đầy tràn chân lý bất diệt, họ bừng lửa tình yêu không tài nào dập tắt được.

 

       Những con người nhục thể, những con người thú vật chỉ biết đam mê những vui thỏa riêng, hãy im miệng đi, đừng có tranh luận về tình trạng các Thánh. Chúng chỉ tự ý thêm bớt, chứ có thiết gì chân lý bất diệt đâu.

 

       Nhiều người chỉ tại không biết, nhất là những người không được ơn soi sáng, chả mấy khi biết thế nào là yêu, một tình yêu tinh thần.

 

       Với một tình cảm quá tự nhiên và một tình bằng hữu đặc nhân loại, họ cũng yêu người này hay người khác. Và điều làm cho người dương thế, họ tưởng cũng làm được cho người trên trời.

 

       So sánh tư tưởng của con người tràn đầy khuyết điểm với tư tưởng của người được mặc khải soi sáng, khác nhau một trời một vực.

 

Nên bé nhỏ để vào nước Chúa

 

Con ơi! Hãy dè dặt. Đừng dám tò mò bàn cãi những vấn đề vượt hẳn tầm kiến thức con, nhưng con hãy mưu toan, hãy cố gắng trở nên người rốt hết trong nước Thiên Chúa.

 

       Giả sử có ai biết được vị Thánh nào thánh thiện hơn và cao hơn trên nước Trời, nếu người đó không lợi dụng được cái biết ấy mà tự hạ trước mặt Cha và không tung hô danh thánh Cha hơn, thời cái biết đó cũng chẳng ích lợi gì!

       Ai chỉ nghĩ đến tội lỗi mình nhiều mà nhân đức thì thấp kém, và thấy mình còn kém xa các Thánh; người đó đẹp lòng Cha hơn người chỉ tranh luận về cấp

 

bậc vinh hiển cao thấp của các Thánh.

 

       Thà khiêm nhường cầu xin các Thánh với nước mắt, để các Ngài trợ giúp thì tốt hơn uổng công tìm hiểu bí quyết nên Thánh của các Ngài.

       Các Ngài sẽ hài lòng và rất hài lòng, một khi người đời biết thận trọng và bớt dần những lời nói vô ích.

 

       Các Ngài không tự hào vì huân nghiệp, vì các Ngài không nhận gì tốt cho mình, một quy tất cả về Cha và lòng Chúa thương yêu vô cùng đã ban tất cả cho các Ngài.

 

       Các Ngài chan chứa một yêu Chúa và một vui sướng khôn lường, nhờ thế các Ngài được vinh hiển và hạnh phúc hoàn hảo.

 

       Càng tiến cao trên đài vinh hiển, các Ngài càng tự khiêm và nhờ thế, càng gần Cha và mến Cha hơn,

 

       Vì thế, con đã đọc thấy câu; “Họ đặt triều thiên mình trước mặt Thiên Chúa, đồng thời sấp mình trước Con chiên và thờ lạy Đấng hằng sống muôn đời”.

       Có người hỏi: “Trong nước Đức Chúa Trời ai lớn nhất”, mà không biết mình có đáng kể vào số những người bé nhất không?

 

       Được ở trên trời, dầu bé nhất cũng là chuyện vĩ đại lắm rồi. Ở trên đó ai cũng cao quý, vì chẳng những được gọi, mà thực tế là con cái Thiên Chúa.

       “Người rốt hết trên trời cũng hơn ngàn vạn người trần và người tội lỗi dầu có sống trăm tuổi rồi cũng chết”.

 

       Khi các môn đệ hỏi: “Ai lớn hơn trên nước Trời?”, họ đã được nghe trả lời: “Nếu các con không chịu cải hóa và trở nên như trẻ nhỏ, các con sẽ chẳng vào được nước Trời. Ai trở nên nhỏ bé như em bé này sẽ là người lớn nhất trong nước trời”.

       Vô phúc những ai không chịu vui lòng tự hạ làm trẻ nhỏ, vì cửa Trời thấp lắm sẽ không để họ lọt qua.

 

       “Vô phúc cho những người giầu đã được yên ủi ở đời”, vì trong khi người nghèo vào nước Thiên Chúa, họ sẽ phải ở ngoài mà tru trếu.

 

       “Hỡi người khiêm nhường, hãy hoan hỉ. Hỡi người nghèo khó, hãy vui mừng, vì nước Đức Chúa Trời là của chúng con, miễn là chúng con đứng vững luôn trong đường chân lý”.

 

SUY NIỆM

 

Người đời hay tham thanh chuộng lạ. Tính hiếu kỳ làm cho họ không ngại đề cập cả những vấn đề ngoài phạm vi và vượt tâm trí họ.

 

       Lối tìm hiểu táo bạo đó chẳng những không đi đến đâu, mà thường chỉ nuôi thêm tính kiêu ngạo, gây tranh luận vô ích và có khi sinh bất bình.

 

       Giá họ biết dùng thì giờ đó để tự giác, tự chỉnh cuộc đời của họ thì hay hơn biết mấy!

 

       Sách Trí thư: “Bạn đừng tìm cái quá tầm và xét cái vượt sức bạn. Bạn hãy nghĩ đến điều Chúa dạy và đừng tò mò tra vấn công việc Ngài, vì cái bí nhiệm là cái mắt bạn không cần xem”.

 

       Lạy Chúa, xin dạy con hãm tính tò mò vô ích, mà chỉ tìm biết và cố gắng chu toàn nhiệm vụ của con. Xin giúp con trở nên bé nhỏ để vào được nước Trời.

 

Ps. 118,137

 

Ps. 18, 10 Apoc 5, 14 Math.18,1

 

Is.60,22 và 65, 20 Mt. 18, 34

 

Lc.4, 24 Lc. 11, 20